Đối với các gia đình Êđê, ngoài các bộ cồng
chiêng, ché rượu… thì ghế K’pan cũng là một vật thiêng thể hiện sự sung túc
giàu có của mỗi gia đình.
Để làm được một chiếc K’pan cần phải có sự
giúp sức của cả buôn làng, chứ một gia đình khó lòng làm nổi, vì thế K’pan cũng
có thể xem là biểu tượng thể hiện tinh thần đoàn kết giữa các gia đình trong cộng
đồng buôn làng dân tộc Êđê.
K’pan là một chiếc ghế độc mộc, bằng gỗ
nguyên khối dài khoảng 15m, rộng từ 65 đến 85cm, với độ dày 7-8cm kê cao
45-50cm , hơi cong ở hai đầu tạo nên dáng vẻ vững chắc, mạnh mẽ.
Gỗ để làm K’pan phải chọn loại cây rừng
lâu năm, cao, to, thẳng, gỗ tốt.
Một hộ không thể làm nổi K’pan mà cần hợp
sức của buôn làng lại trong thời gian cả tuần mới có thể hoàn thành.
Người chủ không chỉ phải lo đủ trâu, lợn,
gà, rượu, gạo phục vụ cho bà con trong những ngày làm K’pan, mà theo tục lệ còn
phải là người đã tổ chức được các lễ hiến sinh, cầu sức khỏe có nhiều cuộc khoản
đãi cộng đồng và có nhiều chiêng ché.
Theo già làng Ama H’Rin, buôn Akô Dhông
cho biết : “Gia đình nào muốn được cộng đồng ủng hộ cho tổ chức lễ hội làm
K’pan thì gia đình đó phải có kinh tế khá giả, có tấm lòng hào hiệp, hay giúp đỡ
những người xung quanh”.
Đối với các gia đình Êđê, K’pan tượng
trưng cho sự giàu có của gia đình và là niềm tự hào của cả buôn làng. Vì thế,
làm K’pan được xem là sự kiện của cả cộng đồng.
Chiếc K'pan của gia đình Ay H'Nguôn ở buôn
Akô Dhông (phường Tân Lợi, TP. Buôn Ma Thuột).
Ông Ay H’Nguôn một người lớn tuổi ở buôn
Akô Dhông tâm sự: “Không phải nhà nào cũng làm được K’pan, thường trong buôn chỉ
có 1 đến 2 gia đình làm được, còn buôn nào có nhiều người giàu thì cũng chỉ có
thêm 3 đến 4 nhà mà thôi”.
Do đồng bào Êđê theo chế độ mẫu hệ nên việc
tìm chặt cây phải được bàn định trước với gia đình bên vợ và cây rừng để làm
K’pan phải được người phụ nữ có tiếng nói trong gia đình lựa chọn. Đó là một
cây gỗ cổ thụ, cao, to, thẳng, đã được thần linh chứng giám cho phép chặt từ rừng
thiêng.
Trước khi muốn chặt cây lớn mang về làm
K’pan thì chủ nhà phải lấy một mảnh nhỏ vỏ cây mang về cúng thần.
Để tránh mọi điều xui xẻo và mang lại nhiều
may mắn cho gia chủ K’pan, khi đi chặt cây gỗ lớn nhà chủ và thầy cúng phải chọn
ngày đẹp trời, trong buôn không có đám tang.
Dẫn đầu đoàn vào rừng chặt gỗ là người lớn
tuổi trong nhà cùng thầy cúng, tiếp đó là 7 người con trai khỏe mạnh mang theo
dao, búa, rìu. Đi cuối là dân làng và người nhà mang lương thực phục vụ.
Đến chỗ cây lớn đã định, thầy cúng và chủ
nhà phải chọn chiều cây đổ dọc theo dòng nước chảy rồi mới cho bổ rìu. Chủ nhà
là người bổ nhát rìu đầu tiên rồi sau đó mới đến mọi người.
Cây ngả xuống, người ta chặt sạch cành lá,
chủ nhà và thầy cúng đi lên thân cây 7 lần để đuổi tà ma, rồi những người thợ mới
được dùng rìu đẽo cây thành chiếc K’pan có hình chiếc thuyền với những đường
nét khỏe khoắn.
Sau khi thầy cúng cầm rìu bổ nhẹ vào K’pan
theo tục lệ, mấy chục trai tráng trong buôn cùng khênh K’pan về buôn, còn những
thanh niên nam nữ khác vừa đi theo múa hát, gõ chiêng.
Đến đầu buôn, đám rước đặt K’pan xuống cho
thầy cúng phủ vải đỏ lên rồi mới đưa về, đặt ở vườn sau của chủ nhà.
Các ngày sau đó, những người thợ khéo tay
nhất buôn sẽ chạm khắc những hoa văn có tính biểu tượng truyền thống Êđê lên
chiếc K’pan và họ được chủ nhà nuôi cơm rượu.
Khi chiếc K’pan chính thức hoàn thành, mọi
người trong buôn tập trung đưa ra cửa trước, đặt một đầu lên sàn nhà. Người chủ
ăn mặc đẹp, cầm lấy khiên, kiếm đã được bày sẵn trên chiếu, đi lại 7 lần trên
K’pan để xua đuổi điều xấu và không may mắn rồi đặt tên cho K’pan như một sự
thông báo chính thức mình là chủ của K’pan.
Lúc này, thầy cúng làm lễ khấn báo thần
linh rằng, K’pan đã có chủ và cho khiêng vào gian khách, đặt dọc vách phía tây
nhà và khi ấy lễ cầu Yang mới chính thức diễn ra.
Lễ cúng K’pan gồm 1 trâu và 7 ché rượu được
buộc vào 7 chiếc cột. Ché to nhất buộc ở cột ngoài cùng, thân cột bôi huyết
trâu thành 7 khúc.
Thầy cúng ngồi ở đầu K’pan, cầm chiếc que
dài nhúng vào bát đồng đựng tiết lợn pha rượu và bôi dọc theo K’pan để yểm giữ
tài sản cho gia chủ.
Khi việc cúng Yang kết thúc cũng là lúc bà
con buôn làng ăn mừng cùng chủ K’pan.
Theo quan niệm cổ xưa, gia đình nào làm được
K’pan, chủ nhà nghỉ 2 ngày không đi làm nhưng đến ngày thứ ba mở một ché rượu
ngon mời người thân tới uống mừng sự hoàn thành tốt đẹp của K’pan.
Ngày nay, họ không thực hiện nhiều thủ tục
kiêng kị như trước, nhưng những bữa liên hoan chúc mừng vẫn diễn ra suốt đêm...
Còn gì thích thú hơn sau những buổi lên
nương rẫy trồng lúa, trồng bắp mệt nhọc, tối về bên bếp lửa bập bùng giữa gian
nhà dài. Trên chiếc K’pan, mọi người trong gia đình, dòng họ cùng quây quần tấu
lên những giai điệu cồng chiêng quen thuộc để tỏ lòng cùng với thần linh, buôn
làng, giải trừ các ưu tư, lo lắng trong cuộc sống, cầu cho cái chân khỏe mạnh để
lên rẫy trồng thật nhiều lúa, bắp, bẫy được con thú…
K’pan còn là nơi để người đàn ông ngả lưng
nghỉ ngơi mỗi khi đi làm rẫy về và chờ vợ con dọn bữa cơm chiều kết thúc một
ngày làm việc vất vả.
Tuấn
Anh (sưu tầm)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét