Bài từ YuMe: Những bức ảnh thật tuyệt vời, giàu cảm xúc gợi cho ta nhớ về tuổi thơ hoang dã một thời. Cảm ơn tác giả Giang Còi nhiều lắm.
Sau những vấp ngã, những trải nghiệm, những phôi pha, ta như người bại trận bám víu vào cái phao kỷ niệm để tìm sự trong sáng, hồn nhiên, để xua tan mệt mỏi.
Khi những mối tình đã qua,
Khi nước mắt đã đi qua.
Tôi nhớ những ngày thơ ấu
Như là cơn gió đã xa mất rồi.
Có lẽ không chỉ riêng tôi mà ai cũng vây, tuổi thơ luôn là quãng đời đẹp nhất khiến người ta nhớ nhiều nhất trên mỗi bước đi của cuộc đời. Những năm tuổi thơ giờ đã trôi dạt về đâu như những con thuyền giấy để mình tôi đầy nhớ nhung, tiếc nuối.
Khó khăn là vậy, nhưng những đứa trẻ vùng cao thật dễ thương và mến khách. Chúng khỏe mạnh, hồn nhiên như vẻ đẹp tự nhiên của cỏ cây, hoa trái núi rừng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét