Chợ phiên Quảng Uyên nổi bật với các sản phẩm của nghề
rèn truyền thống
Ai từng thăm chợ phiên ở các huyện: Quảng Uyên, Trà Lĩnh,
Trùng Khánh... tỉnh Cao Bằng, sẽ không thể nào quên những nét đặc sắc của các
phiên chợ nơi đây.
ĐẾN VỚI CHỢ PHIÊN
Từ lâu, chợ phiên đã trở thành nét sinh hoạt không thể
thiếu trong đời sống của người dân Cao Bằng. Ngoài mục đích mua bán, trao đổi
hàng hóa, chợ phiên còn là nơi giao lưu văn hóa của đồng bào các dân tộc nơi đây.
Hầu như các huyện đều có những phiên chợ phiên, được quy
định cụ thể vào các ngày trong tháng (tính theo âm lịch), như chợ phiên Quảng
Uyên diễn ra các ngày 1, 6, 11, 16..., chợ phiên Trà Lĩnh ngày 4, 9, 14, 19...
hằng tháng. “Đến hẹn lại lên”, những dòng người từ trên núi xuống, từ những
thung lũng đổ về chợ, làm náo nhiệt cả một vùng... Các phiên chợ vùng cao đã ăn
sâu vào trong tiềm thức, nếp sống của người dân.
Đến chợ phiên của mỗi huyện, du khách sẽ cảm nhận được
nét đặc sắc riêng. Như đến với chợ phiên Quảng Uyên, mọi người sẽ được chìm đắm
trong sắc màu thổ cẩm với những thiếu nữ dân tộc Nùng. Chợ phiên Quảng Uyên
cũng là phiên chợ nổi tiếng với các sản phẩm của nghề rèn truyền thống.
Nếu muốn ngắm những bộ váy đủ màu sắc sặc sỡ của đồng bào
dân tộc Mông thì chợ phiên các huyện Thông Nông, Hà Quảng có thể là một trong
những sự lựa chọn hoàn hảo.
CHỢ PHIÊN - NÉP ĐẸP VĂN HÓA CỦA ĐỒNG BÀO CÁC DÂN TỘC
CHỢ PHIÊN - NÉP ĐẸP VĂN HÓA CỦA ĐỒNG BÀO CÁC DÂN TỘC
Dạo chơi ở chợ phiên, cảm nhận được cái đẹp ẩn chứa trong
đó, không phô trương, không cầu kỳ mà thay vào đó là sự mộc mạc. Sản phẩm của
các địa phương được bày bán ở chợ là sự kết tinh vốn tinh hoa trong lao động, sự
cần cù của người dân vùng cao.
Hơn nữa, những sản phẩm đó còn phản ánh “hơi thở cuộc sống”,
nét văn hóa truyền thống của mỗi dân tộc như: công cụ lao động (dao ở Quảng
Uyên), ẩm thực (miến dong Nguyên Bình), nhạc cụ truyền thống (khèn Mông Bảo Lạc,
Hà Quảng)...
Chợ
phiên - nét đẹp văn hóa của đồng bào các dân tộc vùng cao.
Người đến chợ cũng mang nhiều mục đích khác nhau: Để mua
bán, gặp nhau trao đổi tâm tình, hay các chàng trai, cô gái hẹn nhau ngày chợ...
Tất cả đã tạo nên vẻ đẹp riêng có của phiên chợ vùng cao. Các cô gái đi chợ sẽ
chọn cho mình bộ trang phục dân tộc truyền thống rực rỡ sắc màu, trên gương mặt
luôn nở nụ cười duyên trước những điệu múa khèn điêu luyện đầy quyến rũ của những
chàng trai dân tộc Mông..., cũng chính từ những phiên chợ đã có nhiều đôi trai
gái nên vợ nên chồng. Họ đã say nhau từ điệu múa, giọng hát, tiếng khèn để rồi
họ hẹn nhau những phiên chợ sau. Cứ thế, phiên chợ đã trở thành nỗi nhớ khắc
khoải đợi chờ đối với những người đến chợ.
Anh Phùng Văn Nó, xóm Công Án, xã Nguyễn Huệ (Hòa An)
chia sẻ: Trước kia, khi giao thông còn khó khăn, thực phẩm khan hiếm, các gia
đình đến chợ phiên để mua lương thực, thực phẩm tích trữ cho 5 ngày. Nhưng nay
mọi thứ đã dễ dàng hơn nhiều, từ giao thông, thực phẩm, lẫn phương tiện đi lại...
do đó mọi người có thể ra thành phố để sắm đồ. Dù vậy, từ trước đến nay gia
đình tôi chưa bao giờ bỏ một phiên chợ nào. Dù mua ít hay nhiều đều xuống chợ
phiên để sắm sửa, chơi chợ.
Chợ vùng cao, ngoài việc giao lưu thương mại còn là nơi để
các cơ quan chức năng tổ chức tuyên truyền các chủ trương của Đảng, chính sách,
pháp luật của Nhà nước nhằm nâng cao nhận thức của người dân.
Giờ đây cuộc sống của người dân ngày càng phát triển, chợ
phiên cũng có nhiều đổi thay, nhưng những nét đẹp truyền thống, bản sắc văn hóa
của các dân tộc vẫn là các nét rất riêng của những phiên chợ vùng cao được đồng
bào lưu giữ.
Minh Thảo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét