Thi Ca Thiền Khải Dân Tộc Mường. [Chương 3] * Biên Khảo Huỳnh Tâm.

GHẸO NHAU BÊN GIẾNG NƯỚC.
Hai tạo chàng Khói, Va:
Thu dọn súng "cắp càng" báng sơn son
Dậy thu dọn nón chín mui càng
Anh đây bước ra sá nhé đôi cô nàng
Anh đây bước chân ra đàng nhé, đôi em gái
Bước chân ra sá thênh thênh
Bước chần ra đàng thênh thang
Nhảng chân đến mỏ nước mát gạo vàng cành cây đa mỏ Biểng
Đến chốn nơi này:
Đặt khăn trầu gói cau ra ở
Mở khăn trầu gói cau ra ăn
Nghỉ ngơi trú nắng
Nghỉ ngơi cùng nhởi dưới gốc cây đa ngắm nhìn
Đưa mắt nhìn khắp lượt
Ngoảnh lại nhìn sang bên
Quay nhìn phía dưới
Trông thấy
Lột sột "nón chín mui càng"
Nón xám thêu vàng của ai đội đi ngạo nghễ
Trông giống cô nàng cô gái nàng Rồng
Ra múc ở giếng mát gạo vàng cành cây đa mỏ Biểng
Tạo chàng Khói, Va:
Bỏ nón chín mui càng
Chạy vào nấp bên gốc cây bông cây hoa mà ngó
Chạy vào náu dưới bóng hoa đào hoa vông ngó nhòm
Trông thấy cô gái nàng Rồng
Đội nón chín mui càng
Vào rừng bông hoa lướt thướt
Quệt nón chín mui càng
Vào rừng bông hoa thướt tha
Họ ngả nón để một bên
Cởi yếm vắt trên sào
Lột áo để trên bờ
Họ mở ra những váy đôi
Ngồi bên dưới họ tắm
Tắm dưới nước lại ngồi trên bờ
Ngồi trên bờ cho khô gió
Ngồi lên trên cho ráo thân
Thấy đẹp mọi thứ đẹp người
Đẹp từ tiếng nói tới duyên cười
Răng đen tươi đen nhánh
Đều chằn chặn hàm răng đen tươi
Đẹp khắp thân đẹp liền mọi thứ
Đẹp mọi thứ đẹp cả duyên cười
Đẹp từ đôi lược ngà cài trên mái tóc
Đẹp vóc lại vừa đẹp duyên
Nhưng không phải nàng con Tiên con rối
Họ tắm chán tắm chê cái bữa ngày này
Rồi rủ nhau lên ngồi bên bờ giếng
Mắt nhìn nghiêng nghiêng vào vườn bông vườn hoa
Mắt liếc nhìn vườn bông vườn hoa chằm chằm
Thấy nón của ai bên kia hỡi mình
Cái nón mui càng của ai trong vườn bông vườn hoa, hỡi ta?
Sao nón ấy lại khéo thêu khéo thùa ngần ấy, hở bạn?
Họ đội từ đất mường nào đến?
Họ đội từ đất mường nào lại?
Đội từ Clò Clè, Âm Bở
Người Kinh Kẻ Chợ Kẻ Pạt
Không có thứ nón ấy
Nón ấy người ta bảo của con Cun
Nón ấy người ta bảo của con quan
Đội từ mường Đung ngàn Dé mả đội vào
Đội từ nước vua Lào đội đến
Nón ấy có người đội sao không thấy bước ra
Nỡ để bó hoa héo nắng làm chi?
Ta hãy vắt yếm cho ráo
Ta hãy sửa áo cho gọn, cho gàng
Ta cùng vào xáo vào trộn
Trong gốc hoa đào hoa vông
Liệu rằng thấy chù nón chăng?
Hai chàng Khói, Va:
Hai tay nâng lấy túi
Hai tay nâng túi gấm khăn dài
Tung lên bên bờ giếng
Đưa hai tay nâng lấy
Nàng lấy túi gấm khăn dài
Vẫy lên trên bờ giếng
Liệu cô nàng cô gái nàng Rồng
Có trông đi ngó lại hay chăng?
Cô nàng cô gái nàng Rồng cũng trông đi ngó lại
Trông thấy bóng chim gì chim chi là lạ
Trông thấy bóng chim chi lạ dường?
Đất mường ta từ ngàn xưa không thấy có thứ chim ấy
Để ta đặt tên, nói tiếng nó là chim gì
Muốn rằng là chim clộc
Sao không thấy đỏ mào?
Muốn rằng chim pồng ngao
Sao không thấy đỏ mỏ
Muốn rằng con chim tính
Sao không thấy nó đi rình cá trong thác
Muốn gọi là con chim pạc
Sao không thấy nó đi bắt cá trên sông?
Muốn bảo là con chim pồng
Sao chẳng thấy nó đi bói cá trong suối
Giống chim gi nó bay tít tắp ngoài đồng
Bay vào rừng bông hoa chơi quả nhởi trái
Chơi trái, nhưng còn ngại hoa
Chim ấy bay tít tắp ngoài đồng
Bay đến rừng bông rừng hoa
Giờ đây sao hình như gặp nạn?
Chàng Khói, Va rằng:
- Con chim này bay phẳng lặng ngoài đồng
Bay vào rừng hoa để ta nhởi trái, nhưng còn ngại hoa
Con chim này còn bay phẳng lặng ngoài đồng
Bay vào rừng hoa để ta nhởi trái, nhưng còn ngại hoa
Con chim này còn bay phẳng lặng ngoài đồng
Bay vào vườn bông vườn hoa
Anh thấy cây hoa đào hoa vông
Mập gốc lại vừa cao cành
Thấy bóng cây mát lành xin vào náu bóng
Không náu bóng gốc
Để anh xin náu bóng cành
Không được náu bóng cành
Xin được nằm lân la bãi lá rụng,
Có xứng đáng, có được hay chăng?
Cô gái nàng Rồng nói rằng:
Náu gốc náu cành
Làm sao cho kín cho vừa nón quý
Nghe nói thế
Có phải anh Khói chăng là?
Phải anh Va ở mường đàng xa đến chơi không đấy, mình ơi?
Đưa tay chào anh Va dưới khóm hoa pỏi
Đưa tay chào anh Khói bên khóm hoa đào hoa vông
Sân đẹp bằng nơi chơi nhởi.
- Khéo thương thế thương nồng, anh hỡi!
Anh từ mường đàng xa đến chơi, anh à
Cửa anh ở mường đàng xa còn lành lối chăng?
Nhà anh còn lành mái hay chăng?
Em trai em gái còn mạnh khỏe yên lành
Hay đã có cành hoa nào nấp bóng ngăn đường, anh ơi
Chàng Khói, Va rằng:
- Em có dạ lòng thương hỏi thăm
Cửa anh ở mường đàng xa còn lành lối
Nhà anh ở mường đàng xa còn lành mái
Em trai em gái đều mạnh khỏe yên lành
Chưa có cành hoa nào nấp bóng ngăn đường em hỡi!
Nhà em ở đây còn lành mái
Em trai em gái
Cũng được mạnh khỏe yên lành rằng chăng?
Còn có cành hoa nào ở lẻ chăng, em hỡi?
Cô gái nàng Rồng rằng:
Có dạ lòng thương anh hỏi thăm đến
Hỏi thăm đến cửa đến nhà
Cửa em vẫn còn lành lối
Nhà em vẫn lành mái
Hỏi thăm tới em trai em gái của em đều được mạnh khỏe vui lành
Cành hoa em đây còn nguyên cánh
Bóng với hình vẫn lẻ chiếc chưa người sánh đôi anh ơi!
Chào hỏi nhau đã xong, đã đủ
Ngoảnh mặt vào vườn hoa pủng để ta lại ngồi
Quay mặt vào rừng hoa sôi ta ở
Nghỉ ngơi vừa trú nắng
Ở đây chơi ngắm cảnh dưới bóng cây đa ngắm nhìn
Anh Va nói
Anh Khói rằng:
- Khéo thương lắm thương nồng thế này, em ơi!
Chiều hôm qua những sáng ngày qua
Anh đi ngắm cảnh Pưa Thai, Mường Mả, Sa Pưa Thal, bãi Thàng
Bị một cơn nắng vàng sao nghe khát nước
Anh định bước xuống uống nước mỏ Cở
Nhưng sợ đau họng
Anh định uống mỏ Mỏng
Lòng e đau lòng
Anh định uống nước sông lớn Ải Nam Tằm Tè
Sao lòng sợ nước đục!
Anh định xuống uống nước mỏ Chảu
Nhưng sợ không trong
Anh định quyết thân liều mình
Vào uống giếng mỏ vàng gạo bạc
Nơi cành cây đa mỏ Biểng ở chốn đây nơi này
Cô gái nàng Rồng lại nói:
Khéo thương lắm thương nồng anh ơi!
Giếng nước này
Bố cùng mẹ
Đã kén cho em nên giếng nước đen
Người nào trắng uống phải nó sẽ đen
Thân nào đen uống phải sẽ đen thêm
Chẳng khác nào cái rãnh máng đèn quang
Máng đèn quang đen thui như con quạ nướng
Anh Va nói,
Anh Khói rằng:
Khéo thương lắm thương nồng em hỡi!
Giếng nước này
Bố với mẹ đã chọn cho em thành giếng nước trắng trong
Thân nào đen uống vào sẽ trắng
Người nào trắng uống vào sẽ trắng thêm
Chẳng khác nào
Đóa hoa đào hoa sen nở vào buổi sớm
Cô gái nàng Rồng rằng:
Khéo thương lắm thương nồng anh hỡi!
Cái ngày đào giếng, đã tốn một đôi chó già
Lại thả vào một đôi rùa nước
Người này kẻ khác muốn uống
Phải mua phải chác hẳn hoi
Anh Khói bỏ ra một đôi nén vàng
Anh Va quẳng ra một đôi nén bạc
Chác cả giếng lẫn người
Vỗ tay reo cười nay bước xuống uống
Cô gái nàng Rồng rằng:
Uống, anh chớ đứng uống
Uống, anh chớ vục uống
Anh phải khảm hai chân xuống
Phải dúm dúm vào cái lá đu đủ
Uống rằm này rằm sau phải đến nhởi đến chơi
Chàng Khói, Va nói:
Anh không dám đứng uống
Anh không dám vục uống
Anh xin khảm hai chân xuống
Xin dúm dúm vào lá đu đủ
Uống rằm này rằm sau sẽ đến nhởi đến chơi
Chàng Khói, Va:
Đứng uống nước ở phía dưới
Cô nàng cô gái nàng Rỗng
Đứng lập lờ ở phía trên
Đập bồng bềnh cho dòng nước đục
Cô nàng cô gái nàng Rồng
Đưa hai tay đón lấy ống nước bạc
Ông nước bầu bạc chòng quai
Xách nặng ống nước bầu bạc mang lại cho chàng
Khói, Va đón uống
Anh Khói uống miếng nước này
Mát dạ tỉnh người
Anh Va uống miếng nước này
Mát lòng, người tỉnh ngay
Khác nào cơn gió mát cái buổi sớm mai
Khác nào đóa hoa đào hoa sen nở vào nắng sớm
Uống nước đã thôi đã đủ
Ngoảnh mặt vào vườn hoa pủng để ta lại ngồi
Quay mặt vào vườn hoa sôi ta ở
Ở đấy nghĩ ngơi trú nắng
Ở đấy chơi ngắm cảnh dưới bóng cây, ta ngắm nhìn
Thấy đẹp xống
Mình đi đâu về hỡi anh tạo?
Thấy đẹp áo
Mình đi đâu về hỡi, anh chàng?
Áo cúc bạc sóng đôi nẹp vàng
Đi nương đàng xa thấy chưa có bạn anh ơi
Anh Va nói, anh Khói rằng:
Khéo thương lắm thương nồng thế, em ơi
Anh đây ở đất nước Pưa Tầm Răm Bát
Anh nghe!
Bảy mươi năm người đã đồn đồn
Bốn mươi năm lời người đồn đến
Tiếng đã đồn rằng:
Con trẻ mường Khến, đi chăn trâu thắt dao chuôi vàng
Con trẻ mường Khang, đi chăn trâu thắt dao chuôi bạc
Anh đây định đi mua đi chác
Con trâu mường Khến
Con trâu mường Khang
Cô gái nàng Rồng đáp lại
Anh ở chờ ở đợi chi thứ trâu mường Khến
Anh ăn chờ ở đợi gì giống trâu mường Khang
Xin anh ở lại
Để mua trâu đất nước mường Thàng dù rằng xấu cái
Cùng em ở chốn đây!
Xin anh ở lại
Đợi lá trầu lộc ở chốn nơi này
Anh chờ chi cái lá trầu màng?
Anh ăn chờ ở đợi chi cái nón chín mui càng rồng chạm rồng leo
Xin anh ở lại
Đội nón mo bương đơm vành rạ cùng em ở chốn nơi này hỡi anh
Anh Va nói
Anh Khói rằng:
Em bảo anh,
- Đừng ăn chờ ở đợi chi châu mường Khến
Chớ ăn chờ ở đợi chi châu mường Khang
Nên ở lại để mua trâu vùng đất nước mường Thàng cùng em ở chốn nơi đây
Hãy ở lại đợi lá trầu lộc cùng em
Anh không ăn chờ ở đợi chi lá trầu màng
Anh không ăn chờ ở đợi nón chín mui càng rồng chạm rồng leo
Bảo anh ở lại đội nón mo bương đơm vành rạ cùng em ở chốn này, em hỡi!
Không, không đâu em ơi!
Chàng Khói, Va:
Như tiếng không biết chẳng nghe
Dậy dọn lấy súng "cắp càng" báng sơn son
Anh đây sắp đưa chân ra sá nhé đôi cô nàng!
Ta bước chân lên đàng nhé đôi cô gái
Cô gái nàng Rồng đáp rằng:
- Cái vú cô gái nàng Tiên bằng trái ghém trái cà
Hai anh nằm lân lan làm chi cho rách xống?
Vú căng căng quả gạo trước ngực em đây
Má trắng đỏ hây hây em đây
Xin hai anh ở lại chơi
Ở lại với em đây một lần
Ở lại với em một lần đã anh ơi!
Vú mập má trắng em đây căng căng quả gạo sừng bò
Xin anh ở lại!
Nâng đôi bàn tay vòng lấy ngực
Anh chơi cùng em đã anh ơi!
Hai chàng Khói, Va:
Vờ làm tai điếc tiếng không nghe
Lòng chẳng hay chẳng biết
Bước chân ra sá lìa đôi cô nàng
Nhảng chân ra đàng lìa đôi cô gái
Bước chân lên trên Vành
Quành chân lên trên Nến
Lên đến bến nước Ao Clong Ao Tha
Bước vào rừng bông rừng hoa dạt dào
Bước vào rừng bông hoa dào dạt
Sân chơi mát phẳng lỳ
Sân đẹp hằng nơi Tiên chơi nhởi
Đến chốn nơi đây
Đặt khăn trầu khăn cau để ta lại ngồi
Mở khăn trầu khăn cau để ta ngồi ăn
Nghe tiếng chim chi ríu rít ngoài đồng
Phải chăng đàn chim de xuống hút nhụy bông?
Nghe tiếng chim chi ríu rít ngoài đồng
Có phải đàn chim yểng xuống ăn quả chăng, mình nhỉ?
Không phải đàn chim de xuống hút nhụy hoa
Không phải đàn chim yểng xuống ăn trái
Người ta bảo rằng: ấy là cô gái nàng Tiên
Xuống tắm mỏ nước mát "Ao Clong Ao Tha" đấy thôi
Chàng Khói, Va đặt nón chín mui càng
Chạy vào nấp bên khóm hoa mà ngó
Chạy vào lấp ló bên khóm hoa mà nhìn
Cô nàng cô gái nàng Tiên:
Chân bước đi tay không rời cái giỏ vân hoa
Tay không ròi cái giỏ hoa sao
Dáng cao cao đôi má mượt
Chàng Khói, Va chưa kịp đến chơi, cũng biết trước rồi
Thấy cô gái nàng Tiên
Đầu đội nón chín mui càng
Rẽ vào rừng bông cùng hoa dạt dào
Ngả nón để sang bên
Cởi yếm vắt lên trên sào
Lột áo để bên bờ
Thấy mở ra những váy đôi
Ngồi xuống tắm
Tắm no đủ cái ngày này
Họ ngồi nghỉ ngơi trên bờ cho khô gió
Ngồi nghỉ ngơi cho khô người
Thấy đẹp sắc lại vừa người
Mở tiếng cười, lời nói, răng đen tươi
Răng đen tươi nhuộm khảnh
Đen óng ánh cái răng đen tươi
Đẹp con người đẹp liền mọi thứ
Đẹp mọi thứ đẹp đến mọi điều
Đẹp cả đôi lược quý cài trên mái tóc
Đẹp hết thẩy lại vừa đẹp duyên
Đẹp tựa như con tiên con rối
Không biết kẻ nào kẻ khó con nào con sang
Kẻ khó, cái má trắng vàng
Con sang, cái má trắng đỏ
Đỏ tựa chuỗi hoa cườm cườm
Kẻ khó thắt dây yếm tím thêu hoa vàng
Con sang thắt dây yếm vàng, thêu hoa gấm sóng đôi
Kẻ khó đeo đôi vòng vàng
Con sang đeo đôi vòng đỏ
Đỏ tựa chuỗi cườm cườm nhiều sắc
Kẻ khó thắt đai vàng
Con sang, thắt đai đơm tua
Miệng đỏ chon chót những trầu cùng cau
Tắm rồi tắm xong cái bữa hôm nào
Họ ngồi nghỉ trên bờ giếng
Nhìn nghiêng nghiêng vào vườn bông vườn hoa chằm chằm
Cô gái nàng Tiên rằng:
- Trông kìa: Nón quý của ai bên kia, hỡi ta?
Trùm nón quý của ai bên kia, mình nhỉ?
Nón ấy khéo thêu, khéo tết đẹp nhiều
Họ đội từ đất đàng nào, từ phương nào tới
Đội từ Clò Clè, Âm Bở
Kinh Kẻ Chợ, Kẻ Pạt mường ta chưa có đội nón ấy
Nón ấy người ta bảo của con cun
Nón ấy người ta bảo của con quan
Đội từ mường Đung Ngàn tre mai đội vào
Đội từ đất vua Lào tre mai đội vào
Đội từ đất vua Trời tre mai đội vào
Nón ấy có người đội sao họ chẳng ra?
Bỏ phí đóa hoa héo nắng làm gì?
Vậy ta vén yếm cho ráo
Vén áo cho lành
Ta vào sục vào sạo thấy chủ nó chăng?
Anh chàng Khói, Va:
Đưa hai tay thu lấy
Thu lấy túi gấm khăn dàn
Giơ lên bờ giếng nước
Giơ lên bờ mỏ nước
Xem cô nàng cô gái nàng Tiên
Có trông đi ngó lại hay chăng?
Cô gái nàng Tiên
Cũng trông đi ngó lại
Cô gái nàng Tiên:
- Trông kìa, sống chim ngói, chim chi là lạ
Con chim ngói, chim chi lạ dường
Đất mường ta từ xưa chưa có thứ chim ấy
Để ta gọi nó tên chi bây giờ?
Muốn rằng là chim clộc
Sao không thấy đỏ mào?
Muốn rằng chim pồng ngao
Sao không thấy đỏ mỏ?
Muốn rằng con chim tính
Sao không thấy rình cá trong thác?
Muốn gọi là chim spạc
Sao không thấy nó đi mò cá trong sông?
Muốn gọi là con chim pồng
Sao chẳng thấy nó đi bói cá trong suối?
Sống chim gì bay tít tắp ngoài đồng
Bay vào rừng bông hoa chơi quả nhởi trái
Nhởi trái nhưng còn ngại hoa
Con chim ấy bay phẳng lặng ngoài đồng
Giờ đây sao hình như gặp nạn
Chàng Khói, Va rằng:
- Ta bay phẳng lặng ngoài đồng
Bay vào rừng bông hoa để ta nhởi trái
Nhởi trái nhưng còn ngại hoa
Đành bay là là ngoài đồng
Bay vào vườn bông vườn hoa
Anh thấy cây hoa đào hoa vông
Mập gốc lại vừa cao cành
Thấy bóng cây đẹp lành
Xin cho anh vào năm lân la náu năng
Xem có xứng rằng chăng?
Cô gái nàng Tiên rằng:
Bóng cành cái râm gốc râm cành
Sao vừa lòng anh, lại kín nón quý, hỡi hai anh?
Chàng Khói, Va:
- Nón quý anh kín đầu nhưng còn nắng vai
Anh đây quyết thân liều mình
Vào náu bóng hoa nhài cho kín nắng
Cô gái nàng Tiên nói:
- Nói thế, có phải anh Khói chăng là
Có phải anh Va từ đất mường xa đến chơi không nhỉ?
Ta hãy ra chào anh Khói, chứ ta?
Ta hãy ra chào anh Va chứ nhỉ?
Đưa tay chào anh Va cạnh gốc hoa pỏi
Đưa tay chào anh Khói cạnh gốc hoa đào hoa vông
Sân rộng đẹp bằng dạo chơi
Cô gái nàng Tiên rằng:
- Anh từ mường đàng xa đến chơi, à anh?
Cửa anh còn lành lối
Nhà anh còn lành mái
Em trai em gái còn mạnh khỏe vui lành
Hay đã có cành hoa nào nấp bóng ngăn đường em, anh hỡi!
Anh Va lại nói
Anh Khói lại rằng:
- Em có dạ lòng thương hỏi thăm
Hỏi đến cửa đến nhà
Cửa anh còn lành lối
Nhà anh còn lành mái
Em trai em gái vẫn mạnh khỏe vui lành
Chưa có cành hoa nào nấp bóng ngăn đường, em hỡi!
Khéo thương lắm thương nồng, em ơi!
Cửa em ở đây có lành lối
Nhà em ở đây có lành mái
Em trai em gái cũng mạnh khỏe vui lành rằng chăng?
Còn có cành hoa nào ở son
Có bóng có hình hoa nào ở lẻ chăng, em hỡi?
Cô gái nàng Tiêng rằng:
- Anh có lòng thương hỏi đến, thăm đến cửa đến nhà
Cửa em còn lành lối
Nhà em còn lành mái
Thăm đến em trai, em gái
Ở chốn nơi đây đều mạnh lành
Cành hoa em đây còn nguyên cành
Bóng với hình em vẫn còn lẻ chiếc chưa người sóng đôi.
Chào mời nhau đã xong đã đủ
Đi vào vườn hoa pủng để ta ngồi
Quay vào vườn hoa sôi để ta ở
Ở đây nghỉ ngơi, trú nắng
Chơi cùng nhởi dưới gốc cây đa ngắm nhìn
Thấy đẹp xống, anh đi đâu về, anh tạo?
Thấy đẹp áo anh đi đâu về anh chàng?
Áo cúc bạc sóng đôi nẹp vàng
Đi mường đằng xa sao chưa thấy có bạn, hỡi anh?
Anh Va nói,
Anh Khói rằng:
- Thương lắm thương nồng em ơi!
Thấy đẹp xống, anh từ đất Tảo
Thấy đẹp áo, anh từ chợ từ hàng
Áo cúc bạc xống đôi nẹp vàng
Đi mường đàng xa
Anh chưa có bạn đâu, em ơi!
Cô gái nàng Tiên rằng:
- Khéo ăn lời nhớ, khéo mở lời thương!
Anh từ chợ, anh ơi!
Anh từ hàng, anh à?
Có trầu với cau để ta cùng ăn chơi ở nhởi
Anh Va nói,
Anh Khói đáp rằng:
- Anh từ chợ đấy, em à
Anh từ hàng đấy, em hỡi!
Nhưng trầu với cau ở chợ năm nay chẳng có
Gió năm nay sao nhiều
Gió năm nay xô để bè bông
Gió năm nay xô đổ bè hoa
Vua trời năm nay ban lũ lụt
Vua Bụt năm nay đánh đổ nhà chùa
Vua năm nay sinh ra bắt bớ
Chợ Râm năm nay đắt nang
Chợ Thàng năm nay đắt trầu
Trầu cau năm nay ở chợ, ở hàng đắt lắm
Cô gái nàng Tiên rằng:
- Khéo ăn lời nhớ, khéo mở lời thương!
Chúng em đây thân con gái
Ăn ở quanh quanh chốn cửa nơi nhà
Bảy mươi năm nghe lời đồn đồn
Bốn mươi năm nghe lời đồn đến
Tiếng người ta đồn rằng:
Trầu chợ Rấm năm nay nhiều lắm
Cau chợ Thàng năm nay đã có
Gió năm nay không gió nhiều
Bè bông không bị xô đổ
Bè hoa không bị xô vỡ
Vua trời không ban lũ lụt
Bụt năm nay không đánh đổ chùa
Vua năm nay không bắt bớ
Chợ Râm năm nay đã rẻ nang
Chợ Thàng năm nay trầu rẻ lắm
Một đồng tiền được ba thúng cau
Một đồng tiền lạng bạc
Được sáu thúng trầu thúng cau
Trầu với cau anh để trong tráp
Hai anh không có ý cho ăn thì nói vậy
Hai chàng Khói, Va:
Mở bọc trầu ra rã rã
Mở gói trầu ra rời rời
- Lại ăn trầu hỡi em nàng
Lại ăn nang hỡi cô gái
Cô gái nàng Tiên:
- Ta lại ăn trầu anh Khói, chứ ta,
Lại ăn nang anh Va, mình nhỉ?
Cầm miếng trầu lại sắp miếng cau
Ăn miếng trầu mủm mỉm,
Nhá miếng trầu đỏ chót,
Đỏ tươi rói là lúc vôi hòa tan
Đỏ hây hây là vôi đã ngấm
Ăn đã đủ đã vừa
Đã đỏ môi đỏ miệng
Đỏ hết góc răng trong
Đỏ hết dòng răng hàm
Đỏ hết hàm răng trước
Đỏ mặt lại vừa đen tươi
Ăn trầu xong
Chúng em tạ ơn người trồng trầu chợ Thàng
Ăn nang xong
Ta tạ ơn người gánh người khiêng
Tươi miệng đỏ môi nhờ anh Va anh Khói
Anh Va là người khéo gói
Anh Khói là người khéo têm
Được ăn miếng trầu này, em sẽ bền hơn cột lõi
Đỏ choi chói hơn nhà ngói xe
Chàng Khói, Va rằng;
- Em ăn miếng trầu ấy
Anh đã thích chữ hai bên
Đã có tên trong tờ giấy
Mắt em chưa nhìn thấy
Cái miệng đã ăn
Vậy lúc này giờ đây
Anh chỉ lấy em về làm cửa làm nhà
Nuôi cha già cùng dăm ba em nhỏ
Cô gái nàng Tiên rằng:
Ấy!
Vậy ta làm sao hỡi mình?
Vậy mình tính sao hỡi ta?
Đã trót ăn trầu anh Khói giữa đàng
Đã trót ăn nang anh Va giữa chợ.
E mang công mắc nợ cho bố cho mẹ cái bữa ngày sau
Trót ăn trầu em xin đền trầu
Trót ăn nang em xin đền nang
Hết thảy họ mường Thàng
Đền trầu đền nang
Cho hai chàng Khói, Va sao chẳng được!
Hai chàng Khói, Va rằng:
- Em đền trầu, anh đây chẳng màng
Em đền nang, anh đây chẳng lấy
Chỉ lấy em về:
Làm tôi nuôi bố giúp mẹ trên nhà cùng anh đó em ơi!
Cô gái nàng Tiên rằng:
- Khéo đưa lời nhớ, khéo ngỏ lời thương!
Xuống sàn em chưa được ăn trộm quả cà
Vào vườn em chưa được ăn trộm quả ghém
Chưa được lấy lá trầu quả cau
Sao anh lại bắt chúng em đây phải đền?
Dưới sàn nhà em, còn con trâu cái già
Trên nhà nhà em còn khung vải gấm
Còn một nén thoi vàng
Là của đền trầu trả nang cho anh rồi đó
Anh Va lại nói,
Anh Khói lại rằng:
Chẳng chẳng, em à
Chín trâu anh chẳng màng
Chín bò anh chẳng lấy
Không phải bố anh đói
Không phải mẹ anh khó
Phải cho anh đi buôn trầu bán cau
Mà bắt cả đất mường Thàng
Đền trầu, bù nang cho anh, em ạ
Anh đây khác nào:
Cái bể cạn ao đầm khô nẻ
Chỉ muốn được em về làm tôi nuôi bố giúp mẹ cùng anh, em ơi!
Cô gái nàng Tiên:
Mơ ấy ước nào!
Mơ cây sấu cây chò nên đôi cái ách
Tìm lời ấy từ khi đã lâu
Được tiếng ấy lòng nhất
Mất tiếng ấy lòng tiếc
Chỉ sợ mặt trời không cho tiếng ấy
Được tiếng ấy
Em lấy lụa ra bọc
Lấy vóc ra gói
Vục hai tay lại vừa đem áo gói
Đem về trên cửa trên nhà
Cho vào hòm sơn son khoá lại
Anh Va nói
Anh Khói rằng:
- Được lời ấy lòng nhất
Chẳng lo mất lời ấy lòng tiếc
Từ xưa mặt trời cho ta như thế
Nay lấy cây trúc đem ra khắc mốc
Lấy sợi tóc buộc làm đòn gánh cân cân
Tháo đôi vòng ngần vòng ngà từ tay làm vật thề nguyện
Ăn thề nói nguyện trước cửa sổ nhà con cun
Ăn thề nói nguyện trước cửa sổ nhà con quan
Ai lòng gian mặt trời đánh nó
Anh Va nói,
Anh Khói lại rằng:
- Khéo thương, thương nồng em hỡi!
Chiều hôm qua những sáng ngày xưa
Anh đi ngắm cảnh Pưa Clầm, Mường Mả
Đi ngắm sá Pưa Thal, bãi Thàng
Bị một con nắng vàng sao nghe nắng náng
Chiều hôm qua những sáng ngày qua
Bị một con nắng vàng sao mà khát nước
Anh định bước xuống uống nước mỏ Cở
Nhưng sợ đau họng
Anh định uống nước mỏ Mỏng
Lòng e đau lòng
Anh định uống nước mỏ Pằng
Nhưng sợ đau giun
Anh định uống nước sông Ai Nam Tằm Tè
Sao lòng sợ nước đục
Anh định xuống uống mỏ Chảu
Nhưng sợ không trong
Muốn vào uống mạch cuộn trong mát mỏ nước
Ta Lim cùng em, em hỡi
Đôi cô gái nàng Tiên rằng:
- Nước của chúng em nước đầm
Chảy ngầm qua thành nước suối
Có dòng đục lại có dòng trong
Không biết anh anh uống thật hay dối
Anh Va nói,
Anh Khói rằng:
- Nước nhà em nước đầm
Chảy ngấm thành nước suối
Có dòng đục lại có dòng trong
Anh quyết thân liều mình uống thật chứ đâu uống dối
Đôi cô gái nàng Tiên:
- Khéo thương lắm thương nồng, anh hỡi!
Nước của nhà em nước đầm
Chảy ngấm qua thành nước giếng
Muốn cho anh uống
Nhưng sợ xấu một điều tiếng em
Và dăm ba điều tiếng anh, anh hỡi!
Anh Va nói,
Anh Khói nói rằng:
- Nước nhà em nước đầm
Chảy ngấm qua thành nước suối
Em cho anh uống
Không lo xấu một điều tiếng em
Và dăm ba điều tiếng anh đâu, em à
Cô gái nàng Tiên lại rằng:
- Giếng nước này, bố cùng mẹ em
Đã chuốc cho em nên giếng nước đen
Người nào trắng uống phải nó sẽ đen
Thân nào đen, uống phải sẽ đen thêm
Chẳng khác nào cái rãnh máng đèn quang
Máng đèn quang đen thui như con quạ nướng
Anh Va nói
Anh Khói rằng:
- Khéo thương lắm thương nồng, em hỡi!
Giếng nước này
Bố cùng mẹ
Đã sắm cho em thành giếng nước trắng trong
Thân nào đen uống vào sẽ trắng
Người nào trắng uống vào sẽ trắng thêm
Chẳng khác nào
Đóa hoa đào hoa sen nở vào buổi sớm
Đôi cô gái nàng Tiên ràng:
- Khéo thương lắm thương nồng anh hỡi!
Giếng nước của bố mẹ em đây
Đã cho vào mất một đôi chó già
Đã thả vào một đôi rùa nước
Kẻ này người khác muốn uống
Phải mua phải chác hẳn hoi
Anh Khói bỏ ra một đôi nén vàng
Anh Va quẳng ra một đôi nén bạc
Chác cả giếng lẫn người
Vỗ tay reo cười nay bước xuống uống
Cô gái nàng Tiên rằng:
- Uống, anh chớ đứng uống
Anh phải khảm hai chân xuống uống
Phải dúm dúm vào lá đu đủ
Uống rằm này rằm sau anh phải đến chơi đến nhởi
Chàng Khói, Va uống nước bên mé dưới
Chân đạp đất
Mắt ngắm lên trời
Trời hôm nay có gió nhưng không mưa
Uống nước giữa ban trưa sao lại đục
Cô gái nàng Tiên:
Đưa hai tay xách lấy
Bầu nước bạc chòng quai
Anh Khói uống một miếng lòng nghe rạt rào
Anh Va uống một ngụm lòng nghe mát rợi
Khác nào cơn gió mát cái buổi sớm mai
Khác nào đóa hoa đào hoa sen nở vào nắng sớm
Uống nước đã rồi, đã thôi cái bữa ngày nào
Quay vào vườn hoa pủng để ta lại ngồi
Ngoảnh mặt vào vườn hoa sôi ta ở
Ở đây nghỉ ngơi trú nắng
Ở đây chơi ngắm cảnh dưới bóng cây đào cây vông ngắm nhìn
Cô gái nàng Tiên rằng:
Thấy đẹp xống, mình đi đâu về hỡi, anh tạo?
Thấy đẹp áo, mình đi đâu về hỡi anh chàng?
Áo cúc bạc sóng đôi viền vàng
Đi mường đàng xa
Đã có hạn chưa, anh hỡi?
Anh Va nói
Anh Khói rằng:
- Anh ở đất Pưa Tầm Răm Bát
Bảy mươi năm nghe lời đồn đồn
Bốn mươi năm nghe người đồn đến:
Đất mường Khến có đôi lợn hoang
Đất mường Khang có đôi gà vàng khéo gáy sáng
Anh muốn đi tìm lợn tốt gà lành
Đem về mường đàng xa làm giống
Cô gái nàng Tiên rằng:
- Cái ấy người đồn đồn
Người đồn tiếng
Tiếng người ta đồn rằng:
- Đất mường Khến có đôi lợn khoang
Đất mường Khang
Có đôi gà vàng rất khéo gáy sáng
Nhưng không hay gáy sáng là bao
Anh muốn mua lợn tốt gà lành ở đất đàng xa làm chi anh hỡi
Anh Va nói
Anh Khói rằng:
Anh đây ở đất Pưa Tầm Răm Bát
Bảy mươi năm nghe lời đồn đồn
Bốn mươi năm nghe lời đồn đến
Đất mường Khến:
Con trẻ chăn trâu thắt dao chuôi vàng
Con trẻ mường Khang, chăn trâu thắt dao chuôi bạc
Anh đi đổi đi chác giống trâu mường Khến mường Khang
Cô gái nàng Tiên rằng:
- Buôn bạc, sao không thấy anh đi lối mường Khang
Buôn vàng sao không thấy đi lối mường Khến?
Buôn hương bán nến, sao lại đến bến đến nước
Ông Cun Chướng Lỷ Vi Thàng làm chi anh ơi!
Anh Va liền nói
Anh Khói đáp rằng:
- Anh đây đi chầu chợ em à
Anh ở hàng em hỡi!
Anh đi hầu vua lang xứ Kinh
Nhưng bố anh đói
Mẹ anh khó
Không có của cho anh đi đường cái
Không có quan tiền thước lụa cho anh đi đò
Anh phải đi tránh đi vòng những con đường dốc
Vào đến giáp ranh đất nước ông Cun Chướng Lỷ Vi Thàng
Vào đến chùa Vèl Ang lạy Bụt
Để anh đi buôn cho hơn vốn liếng
Anh Va nói
Anh Khói tiếp rằng:
- Anh ở đất Pưa Tầm Răm Bát
Bảy mươi năm nghe tiếng đồn đồn
Bốn mươi năm nghe lời đồn đến
Đồn rằng:
Đất nước ông Cun Chướng Lỷ Vi Thàng
Có một giàn hoa thứ nhất
Nó sắp nỏ đóa hoa chi?
Nó sắp nở thành đóa hoa sung
Anh đang đi tìm
Tìm khắp ba biển, chín núi, mười hai ngàn cùng
Tìm trong rừng cây xanh cho thấy hoa ấy
Của ấy dường như người ta gói kín, cất vào trong hòm
Anh tìm một tháng thấy, nhưng mười hai tháng không
Tựa bóng con đom đóm bay đến cuối tuần trăng
Đã thấy mặt, nhưng hai anh chưa thấy cái
Đã thấy hồn, nhưng không thấy lối
Anh là đóa hoa ngọc
Đi chơi về nhởi cùng em là đóa hoa sen
Để làm sao quen hết thảy?
Để sông chim kỳ đi về chơi nhởi cùng mái chim lo
Để cùng bay về đậu gò ngoài kia cửa sổ cài then rồng, anh hỡi!
Anh Va nói
Anh Khói rằng:
- Em mình đã nói thế
Để anh đáp lại điều này
Của ấy, anh đây đã biết
Rằng con người, đã gói lại cất trong hòm
Để anh đi tìm
Mười hai tháng thấy, với một tháng không
Khác nào bóng đom đóm bay đêm cuối tuần trăng
Đã thấy mặt phải cho anh thấy cái
Đã thấy hồn phải cho anh thấy lối
Anh là đóa hoa ngọc
Đi chơi về nhởi cùng em là đóa hoa sen
Phải cho anh quen hết thảy
Sống chim kỳ, phải đi về chơi nhồi cùng mái chim lo
Để anh đem về trước cửa sổ cài then rồng
Đem về mường đằng xa
Làm của tư vốn riêng, em hỡi!
Anh Va nói
Anh Khói rằng:
Anh đây nghe con chim én với mái chim Yểng
Nó rủ nhau xuống hút nhụy "lòng bong" bên dưới bãi Cuổn
Muộn đàng cao còn có bố nhà ta trên nhà đi làm
Muộn đàng ruộng còn có mẹ nhà ta đi cấy cùng hái
Muộn hoa, chậm trái còn quả
Em đừng làm muộn cửa nhà mà hại thân khổ mình
Cô gái nàng Tiên rằng:
- Anh đã nói thế
Để em xin ví lại điều này
Em đây thân con gái
Ăn lại trên cửa ở lại trên nhà
Em đây nghe con én với mái chim Yểng
Nó rủ nhau đến hút nhụy "lòng bong" dưới bãi Cuổn
Muộn đàng đầm, ở nhà còn bố em đi làm
Muộn mùa ruộng, có bố với mẹ em đi cấy hái
Em đây là thân con gái
Không lo muộn cửa
Em đây làm phần con gái
Không ngại chi phận cửa nhà
Cửa với nhà tại trời
Duyên kiếp tại Mụ trên nguồn
Mụ vịn cành si cành đa cho ai nấy được anh ạ
Anh Va nói
Anh Khói rằng:
- Nghe con én với mái chim Yểng
Xuống hút nhụy "lòng bong" dưới bãi Ả
Ta đi chơi nhởi cùng em
Anh muốn lấy em về làm cửa làm nhà
Cùng anh nuôi dưỡng cha già dăm ba em dại
Cô gái nàng Tiên rằng:
- Anh đi về, chơi nhởi cùng em đây
Đẹp đường phải lối anh đi chọn người làm mối
Em đã đứng chực ngồi chờ ở đợi anh
Ở cầu sông Ly đủ mười hai tháng
Đứng chực ngồi chờ ở đợi anh
Ở cầu sông Láng rạng mười hai năm
Nghe lâu, thấy dài em chớ vội làm cửa
Nghe lâu, thấy dài chớ vội dựng nhà
Chớ than cùng vãn mà hóa yêu lìa
Chớ than vào lúc đêm khuya mà bố mẹ nhà ta mắng
Ta không chơi nhởi cùng nhau cái mùa hoa này
Thì chơi nhởi với nhau mùa hoa nào?
Vui một thời hoa sen nở lẫn hoa đào
Vui cái thời áo cài khuy bạc khuy hoa tà thâm
Vui một thời răng đen tươi nhuộm "khảnh"
Thấy nhanh nhánh cái răng đen tươi
Đẹp con người đẹp liền mọi thứ
Đẹp mọi thứ lại vừa đẹp thân
Đẹp cả đôi lược ngần cài trên tóc
Đẹp dáng lại vừa đẹp duyên
Đẹp đường con Tiên con rối
Anh chớ chơi dối em, anh ơi!
Anh Va nói
Anh Khói rằng:
Anh ở đất Pưa Tầm Răm Bát
Bảy mươi năm nghe lời đồn đồn
Bốn mươi năm nghe người đồn đến
Nghe lời đồn rằng:
- Ở chốn nơi đây
Có vườn bông hoa, hạt cườm
Anh muốn vào chơi hoa lượm quả
Cô gái nàng Tiên rằng:
- Anh muốn vào vườn chơi hoa, lượm quả hỡi anh?
Cô gái nàng Tiên
Liền thu nón chín mui càng
Dẫn đàng dẫn lối đi đầu
Hai chàng Khói, Va
Lấy súng "cắp càng" báng bao son bước chân theo sau
Đi vào rừng gặp con nhà người trồng lấy bóng râm
Bước vào bãi rầm rĩ đơm hoa bờ giếng
Chơi vào đóa hoa chiêng có gai
Chùm hoa nhài đơm hoa mới nở
Chùm hoa, hoa hộp nở chọn với bông hoa đào
Bước tới chùm hoa đào nở lẫn với đóa hoa tiên
Bước vào sân chùa chiền nàng con Tiên chơi nhởi
Đến chốn nơi này
Ngoảnh mặt vào vườn hoa pủng để ta ngồi
Quay mặt vào vườn hoa sôi ta ở
Ở đây nghỉ ngơi trú nắng
Ở nhởi cùng chơi
Dưới gốc cây đào cầy vông ngó nhòm
Anh Va nói
Anh Khói rằng:
- Chiều ngày qua cái sáng ngày qua
Anh đây:
Vừa đi thăm Pưa Clầm, mường Mả, phía Pưa Thal, bãi Thàng
Bị một cơn nắng vàng sao mà nhọc sá
Anh muốn vào chơi chuỗi cườm đỏ với em là thứ của sang
Anh muốn vào chơi chuỗi cườm vàng với em là thứ của hiếm
Vào chơi thước lụa yếm gấm cùng em là của đùm yêu
Định quyết thân liều mình cùng em là con cái nhà người
Vào chơi bạn, tìm người vợ quý cùng em
Cô gái nàng Tiên rằng:
- Anh muốn vào chơi chuỗi cườm vằn đỏ cùng em là thứ của sang
Anh muốn vào chơi chuỗi cườm vằn vàng cùng em là thứ của hiếm
Anh muốn vào chơi thước lụa yếm gấm cùng em là của đùm yêu
Không phải vung nồi nắp niêu đâu mà để anh chơi dối
Đêm cuối tháng cớ sao anh không nhởi?
Đêm tối trời cớ sao anh không chơi
Anh ghẹo giữa trưa nửa ngày làm em xấu hổ với chúng với bạn!
Thẹn chúng hổ bạn
Chẳng bằng thẹn các anh
Chàng Khói, Va ràng:
- Đêm cuối tháng anh cũng chơi
Đêm tối trời anh cũng nhởi
Nhưng anh muốn đến ban trưa nửa ngày cho quen tiếng nói
Chàng Khói, Va:
Mở lấy đàn sặt lam đồng
Gảy vọng vọng vang vang đi đường đàng xa văng vẳng
Gảy thành tiếng lặng tiếng thương
Gảy thành thương tiếng nhớ
Gảy thành tiếng vợ tiếng chồng
Khỏi thành người dưng thành bạn láng giềng mình hỡi!
Áo hoa cà ở đâu anh lấy ra lót ngực
Áo hoa cà ở đâu anh lấy ra lót dưới
Nón quý, anh đem ra che trên
Chàng Khói, Va:
Nghiêng mình lại
Chơi từ lưng đến má
Nhởi từ da đến ngực
Thương thương thế này, em gái!
Tiếc thân hại mình em hỡi!
Đóa hoa của anh, nhưng trái của người, em ơi
Cô gái nàng Tiên rằng:
- Anh đi chơi nhởi cùng em để làm cửa
Đi chơi nhởi cùng em để làm nhà
Không phải than vãn cùng nhau mà yêu dối
Chẳng phải than vãn cùng nhau mà yêu lìa
Trở về đêm khuya bố mẹ nhà ta trách mắng
Chàng Khói, Va rằng:
- Anh đi chơi về nhởi cùng em làm cửa
Đi chơi về nhởi cùng em làm nhà
Để về đêm khuya bố mẹ nhà ta trách mắng
Cô gái nàng Tiên rằng:
- Anh đến chơi nhởi cùng em làm cửa
Anh đến chơi nhởi cùng em làm nhà
Về mường đàng xa anh chớ nói vụng
Đi cấy, chớ kháo chuyện em với đám con gái
Đi hái, chớ kể chuyện em với đám con trai
Con trai hay nói lại
Con gái thường nói đi
Em đây không phải cỏ hoa may đâu mà truyền đàng nối tiếng
Anh Va lại nói
Anh Khói đáp rằng:
- Chẳng chẳng đâu, em ơi!
Không không đâu em à!
Anh đi chơi nhởi cùng em làm cửa
Anh đi chơi nhởi cùng em làm nhà
Về mường đàng xa, anh đây chẳng dám kháo chuyện
Đi cấy, không dám nói với đám con gái
Đi hái gianh không dám nói với đám con trai
Con trai nói lại, con gái nói đi
Chẳng phải cỏ hoa may đâu mà truyền lời nối tiếng
Chàng Khói, Va lại rằng:
- Anh đến chơi nhởi cùng em
Đã được bảy tháng với một nửa năm
Chớ nghe lâu nghe muộn
Anh trở về:
Thăm bố, còn lành nhà
Thăm mẹ, còn lành mái
Thăm em trai em gái mọi người cho đủ
Về thăm trâu thăm bò cho khắp mọi sàn
Thăm dây nhương lớn lan dài
Thăm người già trong quê trong quán
Thăm dây thăm nón
Thăm nước, thăm suối
Thăm người, thăm mộ
Thăm để làm ăn làm uống
Cô gái nàng Tiên rằng:
- Chẳng chẳng đâu, anh hỡi!
Không không đâu, anh à
Rằng, muốn về thăm nhà xem bố còn mạnh
Nhưng không phải về thăm cửa xem mẹ còn lành
Rằng muốn về thăm em trai em gái cho khắp cho đủ
Thăm trâu thăm bò mọi sàn
Thăm dây nhương lớn lan dài
Thăm người già trong quê trong quán
Về thăm dây thăm nón
Thăm nước thăm suối
Thăm người, thăm mộ
Thăm để làm ăn làm uống
Nhưng không phải:
Anh muốn về chơi lủng liểng cái cành hoa vàng hai hàng sen ngó
Muốn về vuốt má, rạng vợ anh ở trên nhà trên cửa
Chàng Khói, Va đáp lại rằng:
- Chẳng chẳng đâu, em ơi
Chẳng chẳng đâu em à
Anh muốn về thăm nhà xem bố còn mạnh
Về thăm nhà thăm mẹ còn lành
Về thăm em trai em gái cho đủ cho đầy
Thăm trâu cùng bò mọi sàn
Thăm dây nhương lớn lan dài
Thăm người già trong quê trong quán
Thăm dây thăm nón
Thăm nước thăm suối
Thăm người, thăm mộ
Thăm để làm ăn làm uống mà thôi em ơi!
Không phải anh muốn về chơi lủng liểng cái cành hoa vàng hai hàng sen ngó
Không phải anh muốn về vuốt má, rạng con vợ nhà anh, em ơi
Anh về đất đàng xa
Để ô cho em dọn
Để nón cho em thêu
Về rằm này rằm sau lại đến
Cô gái nàng Tiên rằng:
- Anh về mường đàng xa
Để ô lại cho em dọn
Gửi nón cho em thêu hoa
Về rằm này rằm sau anh lại đến anh nhé
Chàng Khói, Va:
Thu súng cắp càng báng bao son
Quay chân trở lại
Đoái chân trở về
Đi qua đi thẳng
Đi thẳng vườn hoa vườn trái, cái vườn trái vườn hoa
Đi đến cây đa vàng, cành cây đa dốc Nghẻo
Đến Pưa Khô, bãi Mả
Về Pưa Vil, ĐácVàl
Đến Pưa Tầm, Răm Bát
Chàng Khói, Va nói:
- Bảy mươi năm nghe lời đồn đồn
Bốn mươi năm nghe lời đồn đến
Nghe tiếng đồn rằng:
Nước sông Tầm sông Tè năm nay cũng có cá
Nước sông Mã năm nay cũng có mú
Nhiều lắm lại ngon nhiều
Chàng Khói, Va
Đi mua tơ làm chài
Đi mua gai làm sợi
Đan nên lưới bảy thước
Đi đánh chài sông Cái
Đi đánh lưới sông Tầm sông Tè
Đẩy con bè lên sông đánh cá
Đang ăn mãi ở
Thấy Chẩu Cả[1] của ông Cun Chướng Lỷ Vi Thàng đi chầu chợ
Đi ở hàng
Ra đàng buôn mắm bán muối
Hỏi rằng:
- Đi đâu đấy anh Khói của em à?
Đi đâu lại anh Va của em hỡi?
Chàng Khói, Va đáp:
Anh đi đánh cá sông Cái
Anh đi đánh lưới sông Tầm sông Tè
Đẩy con bè lên sông, đánh cá
Chàng Khói, Va hỏi:
Đi đâu thế chẩu Cả đất ông Cun Chướng Lỷ Vi Thàng?
Chẩu Cả đáp rằng:
Ta đi chầu chợ
Ta đi ở hàng
Ra đàng lấy mắm lấy muối mà thôi
Chàng Khói, Va rằng:
- Ông ở vùng đất nước ông Cun Chướng Lỷ Vi Thàng
Có biết đóa hoa chúc anh đây còn ăn son
Có biết đóa hoa đào anh đây, còn ăn đủ ở đầy hay chăng?
Chẩu Cả đáp rằng:   
- Anh Khói em à

 * Biên Khảo Huỳnh Tâm.


[1] Chẩu Cả: Người đứng đầu của một số người chuyên đi loan báo việc của nhà tạo, thấy Khói, Va ăn mặc sang trọng, xưng em với Khói, Va có ý coi Khói, Va là bề trên.

 Home Tiếp Theo [ 1 ] [ 2 ] [ 3 ] [ 4 ]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét