Trong ngày đông giá lạnh của vùng núi xứ Lạng, không gì
thú vị hơn khi ngồi xuýt xoa hít hà hương cay nồng của gừng, vị ngọt của đường,
hòa trong cái dẻo dai của từng viên coóng phù.
Đến Lạng Sơn vào ngày lạnh, đừng quên ghé qua chợ Kỳ Lừa để
nhâm nhi một bát coóng phù nóng hổi còn nguyên vị khói thơm. Thức quà giản dị
nhưng nồng ấm của xứ Lạng cũng đủ để xua đi cái lạnh giá vùng núi miền cao.
Bột nếp pha thêm gấc chín để tạo màu hấp dẫn cho coóng phù.
Có cái tên khá lạ tai nhưng coóng phù khá giống với món
bánh trôi nước của người miền xuôi. Loại bánh này có nguồn gốc từ cộng đồng người
Tày tại Lạng Sơn. Cách làm coóng phù cũng tương tự như bánh trôi. Người ta dùng
gạo nếp xay thành bột nước, nhào cho dẻo. Đặc biệt, bột càng lọc kỹ, bánh càng
dẻo dai, không vỡ nát lúc sôi lửa.
Công đoạn nặn bánh đòi hỏi sự khéo léo của người làm. Từng
viên tròn đều tăm tắp, to cỡ viên bánh trôi. Mỗi viên được ấn dẹt phần đầu, chấm
thêm chút vừng lên trên, rồi đặt ngay ngắn trong khay. Nếu như nhân bánh trôi của
người dưới xuôi sẽ dùng đường phên đỏ, thì bên trong mỗi viên coóng phù là đỗ
xanh xay nhuyễn trộn cùng đường cát tinh khiết. Ngoài những viên coóng phù màu
trắng, người ta còn trộn thêm gấc chín để tạo sắc đỏ cam hấp dẫn.
Từng viên nặn đều tăm tắp, được xếp ngay ngắn trên khay
Khi có khách vào ăn, người bán mới bắt đầu thả những viên
bánh vào nồi nước đường mật. Lửa được giữ ở mức liu riu cho tới khi nước sủi
tăm, bánh nổi lên trên, tỏa hương thơm của gừng và nếp mới, cũng là lúc coóng
phù chín tới. Người bán múc từng viên đỏ trắng xen kẽ ra bát, chan thêm nước đường,
chút dừa nạo rắc lên, kèm theo lạc rang và tinh dầu chuối là thực khách có thể
thưởng thức.
Bát coóng phù ấm nồng ngày đông xứ Lạng
Lẫn trong màu nước sệt quánh của mật đường là những viên
coóng phù xinh xắn cam đỏ - trắng xen nhau, nổi bật cùng chút lạc vàng ruộm, trắng
mởn của dừa. Miếng coóng phù dẻo dai đượm vị, hòa cùng chút ngọt mát của mật,
hương thơm ấm xực từ gừng tươi, lẫn nhân đậu xanh béo ngậy, quyện đường, tạo
nên sức hút kỳ lạ. Miếng bánh trôi xuống cổ, vị nồng ấm cũng lan tỏa khắp cơ thể,
khiến cái rét sắc của vùng miền núi như trôi tuột từ khi nào.
Ngoài khu vực chợ đêm Kỳ Lừa, lang thang khắp chốn trong
thành phố Lạng Sơn, người ta lại thấy thấp thoáng biển bán coóng phù nằm rải
rác. Sẽ thật đáng tiếc và thiếu sót nếu có dịp về với xứ Lạng mà lỡ mất thứ quà
chỉ xuất hiện trong ngày đông.
Hoàng Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét