Dân Tộc Người Đan Lai "Cõng". * Biên Khảo Huỳnh Tâm.

1 . Dân số & nguồn gốc.
- Người Đan Lai hiện còn khoảng 3.000 người, sinh sống chủ yếu tại hai bản Cò Phạt và Búng (xã Môn Sơn, Con Cuông, Nghệ An), thuộc vùng lõi Vườn Quốc gia Pù Mát.
- Theo truyền thuyết dân gian, nhóm này xuất phát từ dân tộc La bị truy đuổi từ vùng Nghệ An nội địa, phải chạy sâu vào rừng để tồn tại. Sau hàng thế kỷ biệt lập, họ tạo nên nền văn hóa độc đáo và giọng nói "lai tạp" nằm giữa Mường và Việt cổ.
2 . Đời sống truyền thống & phong tục độc đáo.
- Vì sợ bị truy đuổi và thú dữ, người Đan Lai hình thành thói quen ngủ ngồi quanh bếp lửa, dùng gậy hoặc khúc gỗ để chống đầu, có thể phản ứng nhanh khi nguy hiểm xảy ra.

- Thậm chí sau khi định cư, tục lệ này vẫn được duy trì cho đến khi cuộc sống ổn định, và họ cảm thấy an toàn hơn.
* Đẻ ngồi.
- Người phụ nữ Đan Lai sinh con cũng theo tục lệ: Đẻ ngồi tại chòi tạm giữa rừng, sau đó người cha phải tắm cho bé 7-9 lần trong suối Khe Khặng để kiểm tra sự sống. Các trường hợp sống sót được đưa về làng nuôi dưỡng, nếu không thì bị bỏ lại.

3 . Tín ngưỡng & Tang lễ ghép với văn hóa dân gian.
- Người Đan Lai tin rằng chết là hết, họ không mặc quần áo hay dùng quan tài để chôn chỉ dùng khố và chôn nhanh. Quan điểm "không cần cúng giỗ lâu dài và chia tài sản công bằng sau khi mất" phản ánh tâm linh thực dụng và tôn trọng vòng đời tự nhiên.

- Bài cúng tổ tiên nổi tiếng là "Xin Lộ Ma Nha" một lời cầu nguyện cho linh hồn ông bà được an nghỉ, với nội dung thơ ca sáng tạo về tự nhiên, tổ tiên và cuộc sống du canh du cư của cộng đồng.
4 . Định cư & chuyển đổi đời sống.
- Từ vấn đề sống biệt lập, nghèo đói và suy giảm giống nòi do hôn nhân cận huyết, người Đan Lai đã được Chính phủ Việt Nam phê duyệt đề án tái định cư (Quyết định 280/2006) về sống tại các bản mới như Tân Sơn, Cửa Rào, Thạch Sơn.

- Nhờ sự hỗ trợ xây dựng cơ sở hạ tầng, hướng dẫn kỹ thuật gieo trồng lúa nước, phát triển chăn nuôi và y tế, đã giúp giảm tỷ lệ nghèo từ gần 100% xuống còn khoảng 50%, đồng thời loại bỏ nhiều hủ tục như ngủ ngồi, đẻ ngồi, tảo hôn và hôn nhân cận huyết.
5 . Bảo tồn bản sắc văn hóa & phương thức lưu giữ.
- Ngôn ngữ Đan Lai: là một giọng Vietic rất hiếm, nay gần như tuyệt chủng do chỉ người cao tuổi mới còn dùng.
- Cách bảo tồn: chính quyền đã hỗ trợ người Đan Lai tham gia học tiếng Việt, gửi con em đến trường, thu âm dân ca, truyện kể và tổ chức lễ hội dân bản nhằm truyền giữ văn hóa nguyên bản một cách có kiểm chứng. Các trẻ em được tiếp xúc văn minh nhưng vẫn học hát bài cúng và dân ca truyền miệng từ người già.

* Tóm tắt.
I . Bản đầy đủ lời bài cúng "Xin Lộ Ma Nha".
"Xin Lộ Ma Nha" (tức Xin Mở Đường Cho Hồn Người Chết) là một nghi lễ tang ma cổ truyền, thể hiện tín ngưỡng linh hồn, với mong muốn linh hồn người đã khuất không bị quấy rối bởi ma rừng, ma núi, và được chuyển thế yên lành.

Dưới đây là phỏng dựng lời bài cúng, do được truyền khẩu và ít được văn bản hóa. Xin lưu ý, bản này dựa theo khảo sát dân tộc học và có thể có dị bản tuỳ theo từng thầy cúng và dòng họ.
* Bài cúng "Xin Lộ Ma Nha". Bản truyền khẩu dân gian.

(Ngôn ngữ: Việt hóa từ tiếng Đan Lai, giọng đọc uy nghiêm của thầy cúng, trong không gian rừng đêm, bên bếp lửa tang).
Hỡi hồn linh…
Nay ta mở lộ, Lộ về trời, lộ về đất
Tránh khe đá, tránh ma rừng
Tránh quỷ núi, tránh cây thiêng.

Hỡi hồn linh…
Mẹ ngươi, cha ngươi dựng rẫy
Không trộm cướp, không gian tà
Nay cho phép ngươi về với tổ.

Cầu xin Ma Nha mở đường
Dẫn hồn qua khói, qua rừng mây
Có nắm xôi, có chum rượu
Có lời tiễn, có gạo rắc đường

Về cho yên.
Ngủ cho lành.
Đừng lưu lại…
Đừng khóc than…
Người đi, kẻ ở hai bờ sông Giăng
Lời xưa dặn lại: hồn về với đá thiêng
Đừng về quấy xác, đừng hiện bóng đêm

Chúng tôi đã cúng.
Chúng tôi đã mở đường.
Chúng tôi đã nói với Trời, Rừng, Lửa
Xin tha. Xin thương. Xin nhận.
II . Kịch bản chi tiết lễ tang Người Đan Lai.
1 . Khởi sự tang lễ.
- Người mất được tắm bằng nước lá thơm (lá rừng như hương nhu, lá bưởi).
- Đặt thi thể trên chõng tre hoặc phản gỗ, đầu quay ra cửa chính.
- Gia đình không được khóc to làm "rối hồn người chết".
2 . Lễ cúng mở đường "Xin Lộ Ma Nha".
- Thầy cúng tiến hành nghi thức, như đã trình bày ở trên.
- Cúng xôi, gà luộc, gạo rắc dọc đường đi ra mộ.
- Cắm cành lá tre, chùm bồ kết để xua tà khí.
3 . Đưa tang và chôn cất.
- Người Đan Lai không dùng hòm mà quấn vải hoặc lá chuối, chôn nông.
- Mộ đất được làm đơn sơ, không bia mộ.
- Cúng 3 ngày, 7 ngày và lễ "rửa đường" sau 49 ngày để tiễn hồn đi xa.
III . Cấu trúc dân ca truyền khẩu.
Dân ca của người Đan Lai thường mang cấu trúc đơn thanh, nhịp chậm rãi, chủ yếu là ngâm xướng chứ không hát theo nhạc điệu rõ ràng. Chủ đề xoay quanh:

- Lời ru mẹ, lời dặn con, lời nói với rừng.
- Tình yêu đôi lứa giữa núi rừng.
- Than vãn, truyện cổ tích.
Lời ru truyền khẩu.
"Ngủ đi con, rừng chưa khép
Khói nhà ai bay qua đèo
Mẹ cõng con qua con suối
Cha giăng lưới giữa trăng treo..."

(Lời ru mang yếu tố thiền ca, gắn rừng, suối, trăng như thực thể linh thiêng.)

IV. Hệ thống đức tin, shaman giáo và tổ tiên.
Người Đan Lai không có tổ chức tôn giáo rõ rệt, nhưng tin mạnh mẽ vào:
- Ma tổ tiên (tổ hồn).
- Ma rừng, ma núi, ma sông.
- Thần lửa, thần đá, thần cây thiêng (cây nghiến, cây gội).

Thầy cúng (còn gọi là người "nói với hồn") có khả năng truyền thông điệp giữa người sống và tổ tiên, hoặc "nối kết linh hồn qua giấc mộng".
V . Phương thức bảo tồn văn hóa truyền khẩu.
- Ngôn ngữ Đan Lai đang trên đà mai một nghiêm trọng, vì nhiều người đã chuyển sang nói tiếng Kinh hoặc tiếng Thổ.
- Một số dự án phi chính phủ (NGO) đã từng hỗ trợ thu âm, phiên âm các lời ru, lời kể cổ tích, bài cúng.

- Tuy nhiên, hệ thống giáo dục bản địa chưa đủ để phục dựng ngôn ngữ.
* Hy vọng có giải pháp:
- Xây dựng trường học song ngữ (Đan Lai-Việt).
- Biên soạn tài liệu văn hóa dân gian học đường.
- Thu âm, phục dựng nghi lễ và bài hát dân gian qua các dự án văn hóa, truyền thông cộng đồng.
- Đào tạo người trẻ Đan Lai làm người lưu giữ ký ức (Memory Keeper).
- Tổng quan.
Người Đan Lai, với đời sống "cõng con mà sống", vốn sống khép kín giữa rừng già Trường Sơn, mang trong mình di sản văn hóa sâu xa, thấm nhuần linh khí thiên nhiên, tín ngưỡng tổ tiên, ngôn ngữ mộc mạc. Việc phục dựng và bảo tồn không chỉ là cứu một sắc tộc, mà là gìn giữ một tiếng vọng hoang sơ của hồn Việt cổ.
* Biên Khảo Huỳnh Tâm.
* Tham Khảo.
- Offroad Vietnam Adventures.
- The Voice Of Vietnam.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét