Dân tộc Sán Dìu (Sầm Thị Phong)

I. Số lượng, địa bàn, cư trú
         Dân tộc Sán Dìu có tên gọi khác là: Sán Déo, Trại, Trại Đất, Mán Quần cộc. Tiếng Sán Dìu thuộc nhóm ngôn ngữ Hán.  Dân tộc Sán Dìu gồm 26.812 đồng bào cư trú chủ yếu ở Lục Ngạn, Lục Nam,Lạng Giang, Yên Thế và một số ít ở Sơn Động, Tân Yên, Việt Yên.


Người Sán dìu Tuyên Quang

II. Một số đặc điểm chính
          Người Sán Dìu chủ yếu làm ruộng nước, có một số phần nương, soi, bãi. Thêm vào đó còn có chăn nuôi, khai thác lâm sản, đánh bắt nuôi thả cá, làm gạch ngói, rèn, đan lát...
          Từ lâu đời, người Sán Dìu đã sáng tạo ra chiếc xe quệt (không cần bánh lăn) dùng trâu kéo để làm phương tiện vận chuyển. Hình thức gánh trên vai hầu như chỉ dùng cho việc đi chợ.
         Hàng ngày người Sàn Dìu dùng cả cơm cả cháo, đồ giải khát thông thường cũng là nước cháo loãng.

Người Sán dìu Quảng Ninh

          Trang phục của người Sán Dìu đã và đang đổi thay, gần giống trang phục người Kinh. Phụ nữ Sán Dìu có tập quán ăn trầu và thường mang theo mình chiếc túi vải đựng trầu hình múi bưởi có thêu nhiều hoa sặc sỡ và kèm theo là con dao bổ cau có bao bằng gỗ được chạm khắc trang trí đẹp.

Người Sán dìu Lục ngạn (Bắc Giang)

           Người Sán Dìu ở thành từng chòm xóm nhỏ. Đồng bào thường ở nhà trệt, mái lợp rạ hoặc tranh, ngói, tường trình hay xây gạch mộc...

 Sầm Thị Phong (sưu tầm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét